Đóng

Thông tin bệnh ung thư

Điện thoại di động có gây ung thư không? Những gì chúng ta cần biết

Điện thoại di động có gây ung thư không? Các nhà khoa học sẽ phải mất nhiều thập kỷ để đưa ra kết luận chính xác. Tuy nhiên, trong khi đó, ngày càng có nhiều nghiên cứu chỉ ra những kết quả cho thấy bức xạ điện thoại di động không hoàn toàn an toàn và rất có thể gây ung thư.

Điện thoại di động có gây ung thư không Những gì chúng ta cần biết

 

Ngày nay, có rất nhiều người đang thực hành thực hiện các điều chỉnh đơn giản trong việc sử dụng điện thoại di động của mình để phòng ngừa ung thư. Trong khi các nhà khoa học tiếp tục nghiên cứu tác động của loại bức xạ không ion hóa này lên cơ thể chúng ta.

Hãy nhớ rằng, mọi người từng nghĩ hút thuốc là an toàn, nhưng sau đó thuốc lá đã được coi là tác nhân làm tăng nguy cơ mắc bệnh ung thư. Ngày nay, liệu chúng ta có đang mạo hiểm sức khỏe bằng cách sử dụng điện thoại thông minh theo những cách không thông minh?

Sự liên quan giữa điện thoại di động và bệnh ung thư

Cuộc tranh luận “điện thoại di động có gây ung thư không?” vẫn chưa có hồi kết và có thể sẽ mất nhiều năm mới có kết quả. Đây là những gì chúng ta đã biết:

– Bức xạ điện thoại di động là năng lượng tần số vô tuyến và một loại bức xạ điện từ được phân loại là bức xạ không ion hóa, tương tự như vi sóng và radar có hại;

– Bức xạ ion hóa được biết là gây ung thư và bao gồm những thứ như tia X và radon.

Bằng chứng mới nhất cho thấy bức xạ không dây gây ra rủi ro sức khỏe cộng đồng rất lớn đến từ dữ liệu được công bố một phần từ một nghiên cứu lớn, trị giá 25 triệu đô la được thiết kế tốt của Chương trình Chất độc Quốc gia Hoa Kỳ. Các nhà nghiên cứu nhận thấy việc tiếp xúc với bức xạ điện thoại di động có tín hiệu rất cao dẫn đến tăng nhẹ nguy cơ mắc u thần kinh đệm ác tính trong não và u bao sợi thần kinh ở tim ở chuột đực. Schwannomas là khối u hình thành trong vỏ thần kinh. [Report of Partial Findings from the National Toxicology Program Carcinogenesis Studies of Cell Phone Radiofrequency Radiation in Hsd: Sprague Dawley® SD rats (Whole Body Exposures)].

Otis W. Brawley, MD, giám đốc y tế của Hiệp hội Ung thư Hoa Kỳ, đã đánh giá nghiên cứu mới nhất này như sau: “Báo cáo NTP liên kết bức xạ tần số vô tuyến (RFR) với hai loại ung thư đánh dấu một sự thay đổi mô hình trong hiểu biết của chúng ta về bức xạ và nguy cơ ung thư. Những phát hiện thật bất ngờ; chúng ta sẽ không mong đợi một cách hợp lý rằng bức xạ không ion hóa sẽ gây ra những khối u này. Đây là một ví dụ nổi bật về lý do tại sao nghiên cứu nghiêm túc lại rất quan trọng trong việc đánh giá nguy cơ ung thư. Thật thú vị khi lưu ý rằng các nghiên cứu ban đầu về mối liên hệ giữa ung thư phổi và việc hút thuốc cũng có sức đề kháng tương tự, vì các lập luận lý thuyết vào thời điểm đó cho rằng không thể có mối liên hệ nào”.

Nghiên cứu tìm thấy một hiệu ứng đáp ứng liều lượng. Điều đó có nghĩa là liều càng cao thì rủi ro càng cao. Kết quả ủng hộ nghiên cứu trước đó cho thấy bức xạ điện thoại di động có thể làm tăng nguy cơ u thần kinh đệm. U thần kinh thính giác cũng có liên quan đến việc sử dụng điện thoại di động.

Năm 2011, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã liệt kê bức xạ điện thoại di động là chất gây ung thư 2B, nghĩa là nó có thể gây ung thư cho con người. Vì điện thoại di động chỉ mới được sử dụng rộng rãi từ những năm 1990, nên các nghiên cứu dịch tễ học tìm kiếm rủi ro lâu dài do tiếp xúc với điện thoại di động có thể bỏ sót một số mối đe dọa có thể chưa xuất hiện ở người.

Các nghiên cứu về việc tiếp xúc với bức xạ điện thoại di động và các khối u cũng như các vấn đề sức khỏe khác cho thấy nhiều kết quả khác nhau, bao gồm:

– Các nhà nghiên cứu Thụy Điển nhận thấy nguy cơ xuất hiện các khối u ở bên đầu nơi cầm điện thoại di động cao hơn, đặc biệt là khi sử dụng từ 10 năm trở lên;

– Hầu hết các nghiên cứu khác phát hiện ra rằng các khối u não thường không bắt nguồn từ phía đầu nơi những người bệnh báo cáo sử dụng điện thoại di động;

– Hầu hết các nghiên cứu không chỉ ra “mối quan hệ liều lượng – phản ứng”, nghĩa là việc sử dụng điện thoại di động nhiều hơn dường như không làm tăng nguy cơ u não;

– Những người bắt đầu sử dụng điện thoại di động khi còn là thanh thiếu niên có nguy cơ mắc bệnh ung thư não cao gấp 4 đến 5 lần;

– Tinh trùng chết nhanh hơn gấp 3 lần và tổn thương DNA ty thể gấp 3 lần so với tinh trùng của những người đàn ông không tiếp xúc với bức xạ điện thoại di động.

Ủy ban Sức khỏe Môi trường lưu ý rằng nhiều nghiên cứu không cho thấy nguy cơ khối u gia tăng là những nghiên cứu ngắn hơn trong 5 hoặc 7 năm. Trên thực tế, tổ chức này cho biết, có thể mất tới 10 năm để các khối u não phát triển.

Những cách thông thường để bảo vệ bản thân khỏi bức xạ điện thoại di động

Hội chứng nomophobia, nỗi sợ không có điện thoại di động, là có thật không? Hội chứng nomophobia là từ ghép của cụm từ “no mobilephone phobia”. Trong đó, “no mobile phone” nghĩa là không điện thoại, còn “phobia” là thuật ngữ tâm lý học miêu tả nỗi sợ; do đó, nomophobia nghĩa là hội chứng miêu tả nỗi lo sợ khi không có điện thoại bên cạnh.

Hàng trăm triệu người sợ để điện thoại của họ ở ngoài tầm mắt, rõ ràng là chúng ta có thể đang ở đỉnh điểm của một cuộc khủng hoảng sức khỏe cộng đồng lớn nếu mối liên hệ mới nhất giữa điện thoại di động và bệnh ung thư bị phanh phui.

Cho dù bức xạ điện thoại di động có gây ung thư hay không, thì việc tiếp xúc đã được chứng minh là có tác động đến sự cân bằng độ pH lành mạnh của cơ thể chúng ta, làm cho cơ thể có tính axit hơn. Điện thoại di động cũng liên quan đến tổn thương tinh trùng, ngủ kém hơn và suy giảm chuyển hóa glucose, nghĩa là có những lý do khác để thực hành nguyên tắc phòng ngừa và tránh bức xạ dư thừa. Hãy xem xét một số cách để giảm tiếp xúc với bức xạ điện thoại di động:

– Tạo khoảng cách khi nghe gọi điện thoại bằng việc sử dụng tai nghe có dây (không phải loại Bluetooth). Bức xạ điện từ cách cơ thể chúng ta 5cm thấp hơn 75% và thấp hơn 50 lần nếu cách cơ thể khoảng 90cm;

– Đừng giữ điện thoại di động trong túi quần, túi áo đang mặc hoặc dưới gối khi ngủ. Ngay cả khi chúng không nói chuyện, nếu điện thoại di động được bật, nó sẽ truyền tín hiệu đến các tháp di động gần đó, khiến chúng ta tiếp xúc với bức xạ;

– Nhắn tin nhiều hơn, nghe gọi ít hơn. Nhắn tin làm giảm thời gian tiếp xúc với bức xạ gần cơ thể chúng ta hơn. Khi chúng ta nhấn “gửi”, hãy giữ điện thoại cách xa cơ thể;

– Không sử dụng điện thoại di động như một chiếc đồng hồ báo thức. Hoặc nếu chúng ta làm như vậy, hãy đặt nó ở chế độ trên máy bay hoặc ngoại tuyến để tránh bức xạ điện thoại di động làm gián đoạn giấc ngủ;

– Không sử dụng di động khi chúng ta đang di chuyển ở tốc độ cao. Bức xạ tăng lên khi điện thoại của chúng ta cố gắng kết nối với từng ăng-ten mạng. Tránh sử dụng điện thoại trong ô tô, tàu hỏa, xe buýt, máy bay và thang máy;

– Điện thoại không dây trong nhà sử dụng công nghệ vi sóng điện từ giống như điện thoại di động. Nên chọn điện thoại có dây nếu chúng ta có điện thoại cố định.

Tốt nhất là tất cả chúng ta nên giảm tiếp xúc với bức xạ không dây, nhưng đối với trẻ em, đó là điều bắt buộc. Hộp sọ của trẻ em đang phát triển mỏng hơn và bức xạ đã được chứng minh là xuyên sâu hơn.

BS. Nguyễn Thùy Ngân (Thọ Xuân Đường)